Nhớ hồi đó, cũng lâu lâu rồi không về quê. Đợt ấy công việc cũng hơi rảnh rang, lại thêm cái ảnh đồng lúa chín vàng rực trên mạng nó cứ đập vào mắt, tự dưng thấy thèm cái không khí ở nhà quá chừng. Thế là tôi quyết định, phải về một chuyến xem sao.
Tôi thu xếp đồ đạc gọn nhẹ, chủ yếu là mấy bộ quần áo cũ thoải mái nhất, rồi bắt xe đò về thẳng quê. Ngồi trên xe mấy tiếng đồng hồ, nhìn cảnh vật lướt qua cửa sổ, lòng cũng thấy nôn nao. Xuống xe, cái mùi ngai ngái của rơm rạ với mùi lúa mới nó xộc thẳng vào mũi, quen thuộc mà cũng lạ lẫm.
Ra đồng mới thấy…
Mấy hôm ở nhà, sáng nào tôi cũng dậy sớm, lân la ra ngoài đồng cùng mấy bác hàng xóm. Nói là đi làm cùng cho oai chứ thật ra chủ yếu là đi ngắm nghía, hít hà không khí thôi. Cánh đồng lúa quê tôi nó trải dài tít tắp, lúa chín vàng óng cả một vùng. Gió thổi qua, sóng lúa nhấp nhô nhìn thích mắt lắm.
Tôi cũng thử cầm cái liềm cắt lúa. Ôi trời, mới đầu tưởng dễ, ai dè nó nặng mà còn khó điều khiển nữa. Cắt được mấy khóm lúa mà lưng muốn gãy rời, mồ hôi thì túa ra như tắm. Mấy bác nông dân thấy thế cứ cười, bảo tôi: “Chú làm văn phòng quen rồi, việc này không hợp đâu”. Đúng là phải tự tay làm mới thấm thía được nỗi vất vả của bà con nông dân. Hạt gạo mình ăn hàng ngày đâu phải tự nhiên mà có.
Những ngày đó, tôi thích nhất là buổi chiều tà. Mặt trời từ từ lặn xuống sau mấy rặng tre, nhuộm cả cánh đồng một màu vàng cam óng ả. Không khí mát mẻ, yên bình lạ thường. Chỉ có tiếng gió vi vu với tiếng mấy con côn trùng kêu rỉ rả. Đứng giữa đồng lúa, cảm giác mọi muộn phiền, lo toan của cuộc sống thành thị nó tan biến hết.
Có mấy điều tôi thấy hay hay trong chuyến đi này:
- Cái cảm giác chân trần lội ruộng, bùn đất bám đầy chân nó rất thật.
- Ngồi nghỉ dưới gốc cây, uống bát nước chè xanh đặc quánh, nghe mấy bác kể chuyện đồng áng.
- Nhìn những bó lúa nặng trĩu được gánh về sân phơi, thấy thành quả lao động nó rõ ràng làm sao.
Chuyến đi thực tế này giúp tôi hiểu hơn về nguồn cội, về nơi mình sinh ra. Cái màu vàng của đồng lúa không chỉ đẹp, mà nó còn là màu của no ấm, của mồ hôi công sức. Lần sau có dịp, nhất định tôi sẽ lại về vào đúng mùa lúa chín.